"Rồi..."
Phần còn lại của âm thanh bị nghẹn lại trong cổ họng.
Gân xanh trên trán Lệ Thiếu Viêm giật liên hồi, trong đôi mắt lạnh lùng của anh, ngập tràn lửa giận.
"Đủ rồi!" Anh trầm giọng quát lên.
Tô Đát Kỷ cảm thấy buồn cười, nhưng trên mặt lại là vẻ khinh thường, thẳng thừng gạt tay anh ra, lanh lảnh nói: "Đủ cái gì mà đủ! Em còn chưa biểu diễn xong đâu, mau buông em ra."
Cái này vẫn chưa xong?
Chẳng lẽ phải đợi đến khi lăn lên giường mới tính là xong sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT