Thân ảnh kia giết chóc không ngơi tay, sát khí trùng thiên, từng bước tiến tới máu đổ thành sông.
Dẫu Diệt Thế Thiên Ma chung thân thể với Lạc Lâm, bên trong vẫn còn sót lại tia ý thức mơ hồ của hắn. Nghe thấy tiếng gọi yếu ớt mà đau lòng của Tô Đát Kỷ, hắn dù chậm chạp, cũng vẫn quay đầu lại.
Nhưng lúc này, Lạc Lâm nào còn là tiên quân ôn nhuận như ngọc thuở nào, như thể tiên nhân khoác áo gấm giữa trần ai? Hắn toàn thân nhuộm máu, mười ngón tay đỏ rực, sợi tóc vương lấm tấm huyết thịt. Hào quang đỏ ngầu vây quanh thân thể gầy guộc, cứ như từ mười tám tầng địa ngục bò ra ác ma hung tàn. Chỉ cần nhìn thoáng qua thôi, cũng khiến lòng người run rẩy.
Đối diện huyết đồng lạ lẫm kia, Tô Đát Kỷ gắng sức lắc đầu, ánh lệ lưng mi, giọng khẩn thiết mà đau đớn: “Không nên... đừng vì ta mà thành như thế này... khụ khụ... chàng là Tiên tôn mà, Lạc lang...!”
Thanh âm ấy, như một ngọn gió xuân xuyên qua màn sương đỏ máu, khiến thân thể ma tính đứng yên như tượng đá. Hắn bất động, tựa hồ giằng co cùng nội tâm.
Thấy Tô Đát Kỷ đã hấp dẫn được sự chú ý của Diệt Thế Thiên Ma, lũ đệ tử phía sau như được ban cho thiên ân, lập tức cắm đầu chạy trối chết, chẳng kịp ngoái đầu. Những lời thề thốt diệt trừ yêu nghiệt, giữ đạo trời, phút chốc đều hóa gió bay xa.
Bởi Diệt Thế Thiên Ma không hiểu đạo nghĩa giang hồ, trong từ điển của hắn chỉ khắc một chữ duy nhất – “Giết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT