Dưới ánh sáng bạc mờ ảo, một đôi cánh tay trắng ngần, mềm như nhung, nhẹ nhàng vòng qua cổ Lạc Lâm. Hắn theo bản năng vươn tay đỡ lấy, cả thân hình Tô Đát Kỷ liền thuận thế rơi gọn trong lồng ngực, như cánh hoa e ấp rơi vào gió xuân.
Nàng dính lấy người hắn, động tác chẳng khác chi một tiểu koala, cúi đầu dụi mặt vào cổ hắn, giọng cười mềm mại vô hại như mèo nhỏ dụi trán: "Ta giờ không có pháp lực, chẳng thể qua được, chỉ đành làm phiền Lạc lang vất vả một phen."
"Ngươi... càng lúc càng được nước làm tới!"
Vân Hạo vốn đã nghẹn một bụng tức, trông thấy bộ dáng lẳng lơ ỷ lại của nàng thì không kìm được, quát khẽ một tiếng.
Không ngờ lời vừa thốt ra, hai người trước mặt lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi!
Vân Hạo nhất thời giận đến nghẹn họng, suýt nữa thổ huyết tại chỗ.
Tiên tôn hắn vậy mà lại che chở yêu nữ kia đến tận cùng như thế, ngay cả để người khác nói một câu cũng không cho! Hắn nhớ rõ ràng, trước khi yêu nữ kia xuất hiện, Tiên tôn vẫn còn thương yêu hắn nhất cơ mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play