Bởi vì Lạc Lâm vẫn đang bế quan tu luyện, không thể ra mặt đối chất, để bảo toàn thể diện tông môn, lại càng là vì để sự việc tiếp tục lan truyền, chưởng môn hạ lệnh: tạm thời giam giữ Tô Đát Kỷ, chưa định đoạt ngay, cũng chưa vội thẩm tra.
Số kiếp bi thảm của Liễu Nhược Nhi, đến đây xem như rẽ ngoặt.
Theo như nguyên cốt kịch bản, nam chính còn phải tiếp tục tu luyện một thời gian nữa, cho tới khi vị thiếu niên kia vạn dặm cuốc bộ lên Thiên Sơn, tham gia khảo thí nhập môn, đoạt được danh hiệu kỳ tài linh căn, thì khi ấy Lạc Lâm mới bởi hào quang nữ chính mà xuất quan.
Nào ngờ vị diện này không hề dung thứ cho nữ phụ pháo hôi chút nào.
Đêm ấy, Tô Đát Kỷ vừa ăn uống no nê, đang định yên giấc một phen cho khỏe, chợt nghe bên ngoài có tiểu đạo đồng đến truyền lời: “Tiên tôn đã xuất quan, triệu gọi cô nương.”
Nàng hồ ly tai khẽ giật giật, cứ tưởng mình nghe lầm, nhíu mày hỏi lại: “Lạc Lâm? Chẳng phải đang bế quan sao?”
Tiểu đạo đồng đáp tránh né: “Chưởng môn bảo ngươi tức tốc đến chính điện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT