“Coong!”
Một tiếng vang thanh lạnh, như chuông ngân vỡ nát trong sương chiều – là binh khí chạm nhau phát ra tiếng vang chấn động lòng người.
Đau đớn trong dự liệu lại chẳng hề xảy đến. Tiêu Ngự lúc ấy tỉnh táo như bị giội nước lạnh, cúi đầu nhìn xuống, lập tức hồn phi phách tán.
Tiểu nhân nhi vì ngăn cản hắn tự tận, thế mà đã rút thẳng thanh chủy thủ cắm nơi tim mình, chắn trước ngực của hắn!
“Phiên Phiên!” Tiêu Ngự kinh hoảng đến điên cuồng, hai tay ra sức đè lên vết thương nơi ngực nàng, nhưng máu vẫn tuôn ào ạt, tựa hồ từng giọt, từng dòng đều là sinh mệnh nàng đang rời bỏ hắn, như chính tay hắn đã đẩy nàng vào tử lộ, bất lực, tuyệt vọng.
“Ngươi sao lại ngốc như vậy… Ta không đáng để ngươi làm thế, không đáng mà!” Hắn khóc, giọng nghẹn ngào, đau như xé rách cả tâm can.
Lời ấy, thuở trước chính Tô Đát Kỷ đã bao lần nói với hắn. Giờ đây, lại đến phiên hắn dùng nó mà van cầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT