Tô Đát Kỷ đưa tay khẽ chạm lên gương mặt Tiêu Ngự, đầu ngón tay dịu dàng như lông vũ lướt qua từng đường nét, từng chỗ lõm nổi nơi khuôn mặt tuấn tú ấy. Trong ánh mắt nàng, có một thứ nghiêm trang như thệ ước, tựa như muốn đem từng đường tơ kẽ tóc của vị quân vương phong thần tuấn lãng này ghi khắc vào tâm khảm, chôn tận đáy lòng, đến trọn đời không quên.
Bộ dáng nàng khi ấy trầm lặng mà tha thiết, dù Tiêu Ngự đã khép mi chẳng thấy, nhưng những ám vệ nấp nơi bóng tối lại thấy rõ mồn một từng cái liếc mắt, từng nét thần tình, từng cái động tác mảnh như tơ gió đều ghi nhớ, rồi sau ấy từng chữ từng lời tâu lại bên tai chủ quân.
Nàng biết, những kẻ ấy sẽ không bỏ sót bất kỳ biểu hiện nào của mình.
Sau khi đem từng tấc mặt mày người kia âu yếm bằng đầu ngón tay mà khắc sâu vào tâm tưởng, Tô Đát Kỷ bỗng khép chặt đôi mắt, một hàng lệ dài bất tri bất giác lặng lẽ trượt xuống. Nàng vội vàng đưa tay lau đi, song vẫn có một giọt rơi xuống, nặng nề nện thẳng vào vùng cổ Tiêu Ngự.
Nước mắt, sao?
Là... đang khóc vì cái chết đã định của trẫm từ trước ư?
Ngay lúc Tiêu Ngự còn chưa hiểu ra, nàng đã nhẹ nhàng nâng cánh tay của hắn lên, chậm rãi đặt qua một bên, sau đó ngồi dậy, thân thể mảnh mai khẽ nghiêng như nhánh liễu trước gió. Bàn tay trắng muốt chầm chậm đưa ra sau lưng, rút ra lưỡi chủy thủ sáng như tuyết, không chút chần chừ, nàng dốc toàn lực vung lên!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play