Dưới ánh nến leo lét, Tô Đát Kỷ cúi đầu trầm mặc, đôi mắt như đắm chìm trong suy tưởng nào đó, nhìn chăm chú lưỡi chủy thủ trong tay, chẳng nói chẳng rằng.
Lưỡi dao được mài đến cực mỏng, ánh sáng lạnh lẽo như sương đêm, phản chiếu từng tia sáng băng giá nơi gò má. Dù không thấy rõ vẻ mặt của nàng, Tiêu Ngự cũng có thể tưởng tượng ra — một gương mặt thanh tú, lạnh lùng như sương tuyết, lãnh đạm đến mức chẳng mang chút nhân tình.
Hắn đứng đó, ánh mắt sâu thẳm không dời khỏi bóng lưng người trước mặt, tựa như muốn từ đó tìm ra đáp án cuối cùng.
Tô Đát Kỷ không để hắn phải đợi lâu. Sau một cái thở dài rất khẽ, nàng thong thả tra chủy thủ trở vào vỏ, vung tay áo rộng dài, giấu kỹ thứ đó ra sau lưng, dán sát bên hông.
Chính vào khoảnh khắc ấy, Tiêu Ngự ở phía sau trông thấy toàn bộ.
Đôi mắt đen thẳm như đáy giếng sâu lập tức co rút, trong lồng ngực hắn, một ngọn lửa nóng bỏng như bị tạt thẳng nước lạnh, trong khoảnh khắc hóa thành hàn băng, rơi sâu vào vực thẳm lạnh lẽo.
Nàng… rốt cuộc cũng muốn ra tay với hắn rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT