Dưới một đêm gối yên mây lành, lòng dạ Tiêu Ngự coi như thoải mái, mà Tô Đát Kỷ cũng chẳng lấy làm uất ức.
Nhưng khổ nỗi, nàng chỉ cần hơi buông lỏng tâm thần một chút, nơi hậu cung liền dấy lên từng lớp sóng ngầm. Nghìn người trăm vẻ, ai ai cũng ôm mộng tranh sủng, khiến nàng chỉ vừa chợp mắt đã thấy phiền.
Chẳng nói đâu xa, mới sáng sớm vừa rửa mặt ăn điểm tâm, Bán Hạ đã hối hả bước vào báo: “Hiền Phi nương nương sắp giá lâm.”
Tô Đát Kỷ bực mình cắn viên thịt trân châu trong miệng, giọng thì thầm như lẩm bẩm với chính mình: “Nam chính hậu viện đông nghịt một đám người, đúng là nhọc lòng mà!”
Cái này chưa đi, cái khác đã tới, lần lượt nối nhau như đánh trận luân phiên!
Nàng chỉ nhàn nhạt “ừ” một tiếng, rồi tiếp tục ngồi nguyên chỗ, kẹp thêm một viên thịt nữa, ngay đến cả thân mình cũng chẳng buồn xoay đi lấy nửa bước. Cứ như thể hoàn toàn không nghe thấy lời báo của Bán Hạ.
Thấy chủ tử ung dung như thế, Bán Hạ có chút bối rối, nhẹ giọng nhắc: “Nương nương, Hiền Phi là chủ vị cao, ngài có muốn ra nghênh tiếp một chút không ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play