Nàng thở dài một tiếng, thản nhiên mà nhẹ tựa gió thoảng. Nhưng sâu trong đáy mắt, một làn sóng bất bình như dòng ngầm đang lặng lẽ cuộn trào.
Rõ ràng mọi chuyện đã được nàng đoán định từ trước, nàng đã chuẩn bị cho mọi tình huống. Vậy mà... cớ sao trong lồng ngực vẫn như bị đè nặng một khối đá, khí huyết nghẹn ứ, ngực trái ngực phải đều không yên?
“Ân. Lui ra đi.”
Tần Tiệp Dư thả lỏng tay, nhàn nhạt đáp lời.
Sắc mặt vẫn ung dung điềm đạm như cũ, không chút gợn sóng, như thể tất thảy chuyện này đều không thể lay động nàng. Dù là việc Hoàng Thượng không đến, hay Tô thị nhân cậy sủng mà kiêu, nàng cũng không mảy may để tâm.
Cung nữ bên cạnh là Sương Trắng, nhìn thấy chủ tử rộng lượng như thế, trong lòng lại càng cảm thấy bất bình thay. Nàng nhịn không được mà lên tiếng: “Nàng ta thật quá đáng! Ngày nào cũng mong Hoàng Thượng triệu hạnh còn chưa đủ, hôm nay nương nương hiếm khi được Hoàng Thượng để mắt tới, nàng ta còn cố tình đến quấy nhiễu…”
“Sương Trắng!” – Tần Tiệp Dư trầm giọng, nhẹ quát. “Nói năng phải cẩn thận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play