Dược kia, Tô Đát Kỷ chẳng hề nuốt xuống một chút nào.
Không những vậy, nàng còn lợi dụng đầu lưỡi khéo léo, đem thuốc bôi hết lên tay Tiêu Ngự.
Không biết, thứ ấy có thể thông qua làn da mà phát huy tác dụng hay không?
Nếu thật là thế, vậy mới càng thêm thú vị.
Nàng nhẹ nhàng kéo vạt áo gối tơ mịn, lau sạch dấu dược còn sót trong miệng, rồi nghiêng người nằm đó, tay phải uể oải chống đầu, lặng lẽ nhìn thân ảnh đang đứng thẳng trong ánh nến phía trước, khoé môi khẽ nhếch, mỉm cười không tiếng động.
Hệ thống thấy nàng cười như vậy, trong lòng đã có suy đoán. Vị nam chính kia, tự cho mình là bọ ngựa rình ve, tưởng rằng vừa phát hiện được hồ ly tinh có dã tâm, nên liền mưu tính tương kế tựu kế. Nhưng lại không ngờ, sau lưng bọ ngựa còn có chim sẻ chờ sẵn – mà nàng, chính là người bày ra ván cờ ấy.
Thế nhưng hệ thống vẫn có chỗ chưa nghĩ thông: nếu nàng đã định cùng hắn diễn một màn loan phượng hoà minh, thì sao ngay từ đầu lại đóng cửa, lấy cớ từ chối?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT