Một bụng lửa giận trào lên, Đào Vãn Tâm nghiến răng nghiến lợi muốn trút hết lên đầu Tô Đát Kỷ, nhưng ngay khi ánh mắt chạm phải dáng vẻ như cười mà chẳng cười của cô gái kia, lý trí mới miễn cưỡng níu lại một tia thanh tỉnh.
Mình lấy gì để đối đầu với Tô Đát Kỷ chứ?
Cô ta có chỗ dựa là người nhà, có bối cảnh gia thế hiển hách, giờ còn có cả Thì Đình công khai đứng ra che chở.
Còn mình thì sao? Tay trắng, không quyền không thế.
Cứng đối cứng lúc này, chỉ là tự rước lấy nhục. Mình đã nhẫn nhịn bao nhiêu năm như thế, sao có thể để thất bại trong gang tấc?
Ngón tay siết chặt, Đào Vãn Tâm cắn môi, gắng nuốt cục tức đang nghẹn ở cổ xuống. Biểu cảm trên gương mặt thoáng cái đã đổi thành vẻ bình thản mềm mỏng, chẳng còn chút hung dữ lúc nãy.
Tô Đát Kỷ đương nhiên không bỏ qua từng biến hóa trên nét mặt của cô ta, liếc nhìn một cái, rồi nhàn nhạt hỏi: “Có chuyện gì à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play