Hai đội của Chiêm Tấn Nghiêu vượt qua cơn mưa trên đường đi, con đường núi rừng trong mưa gồ ghề, không chỉ khó đi mà còn dễ bị lạc hướng.
Một nhóm lính đặc chủng đi đã khó khăn rồi, huống chi là Bạch thượng thần Khởi yếu ớt. Chiêm Tấn Nghiêu nhiều lần quay lại nhìn Bạch Kỳ, chỉ cần nghe hơi thở nặng nề của cậu là biết cậu rất mệt. Nhưng suốt dọc đường, Bạch Kỳ vẫn giữ vẻ mặt bình thản, điềm tĩnh đến mức khiến Chiêm Tấn Nghiêu có phần nao núng.
Chiêm Tấn Nghiêu li.ếm môi, mắt lóe lên tia xanh, "Mầm non tốt thế này, muốn chà đạp ghê."
Bạch thượng thần nhíu mày, "Hơi lạnh, tên tiểu dân nào đang dòm ngó bổn Thượng thần vậy?"
Vào lúc 4 giờ 10 phút sáng, cả nhóm đến được mục tiêu và ẩn nấp trong hố đất.
Trường huấn luyện pháo binh yên tĩnh, trong quảng trường tĩnh mịch chỉ có vài lính tuần tra, không thấy bóng một con chó.
"Yên tĩnh quá, liệu có nhầm không?" Hứa Thừa Vĩ lẩm bẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play