“Còn có thể làm sao, hôm nay ngủ sớm một chút, buổi tối đi dạo cùng với cô ta nha.” Phù An An đáp lại.
Sắc mặt Dương Kiệt còn đắng hơn mướp đắng.
“Yên tâm đi, cô ta rất ghét tôi.” Phù An An nhìn cậu ta nói một cách trấn an: “Nếu như cô ta thật sự tới đây, cô với cậu tách ra chạy, cậu chỉ cần không chọc tới quỷ ma khác là sẽ an toàn thôi.”
“Còn, còn có những quỷ ma khác nữa sao?” Hai mắt của Dương Kiệt trợn to lên như chuông đồng, người chơi mới yếu ớt không hiểu nhiều chuyện nên cẩn thận hỏi cô: “Tổng cộng có bao nhiêu vậy?”
Phù An An yêu cầu cậu ta cúi đầu rồi thì thầm vào tai, “Cậu có thấy hàng trăm người trong bệnh viện của chúng ta không? Ngoại trừ các người chơi, tất cả bọn họ đều là cái đó!.”
“Thật, thật sự?” Dương Kiệt nhìn cô y tá đi ngang qua cửa sổ; Người bị thương ở chân phải ngồi xe lăn; Bác sĩ ở khu đối diện cửa đang khám cho bệnh nhân... Giọng của cậu cũng trở nên nhỏ hơn.
Thời gian của buổi chiều hôm nay trôi qua vô cùng nhanh chóng. TRong lòng của Dương Kiệt luôn rất lo lắng cho đến khi Phù An An nằm xuống chiếc giường bên cạnh cậu ta, Dương Kiệt quay người nhìn cô, “lão đại, cô đã ngủ chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT