Sau khi nghe cô giải thích về lợi ích của Bùa bình an, Dương Kiệt đã trở nên bối rối. Bùa bình an nghe rất tuyệt a! Nhưng mà mấy ngày trước Lý ca cũng đã nói cho cậu biết những việc liên quan đến người chơi ẩn tàng, bọn họ có bao nhiêu lợi hại cậu cũng nghe không ít.
Trải qua một lần bị Lý ca phản bội, nội tâm bị tổn thương rất khó để tin tưởng thêm một người khác. Dựa vào núi núi đổ, dựa vào cây cây ngã, dựa vào chính mình... kỳ thực cũng không đáng tin lắm.
Dương Kiệt giãy giụa hồi lâu, sau đó từ trong túi móc ra một chiếc cúc áo bị rớt ra, sau khi đánh dấu mặt trước và mặt sau một cách sơ sài, liền ném nó lên – chính diện chọn bùa bình an, mặt sau chọn đi cùng lão đại. Cúc áo xoay một vòng trong không sau đó rơi xuống mặt chính diện.
“Tôi chọn Bình, Bình... Bình yên đi theo ngươi!” Dương Kiệt cuối cùng nửa đường sửa lại từ bùa bình an.
Cậu ta căng thẳng xoa xoa tay, “Thiên sứ tiểu tỷ tỷ, cô nhất định phải đưa tôi ra khỏi trò chơi, trong nhà còn có tài sản chờ tôi thừa kế.”
“Cho dù cậu có cầm lấy bùa bình an cũng chưa chắc có thể chạy thoát an toàn. Tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ tận lực bảo vệ cậu đến ngày cuối cùng.” Phù An An nói lời mất lòng trước được lòng sau: “Gặp chuyện gì cậu có thể phát biểu ý kiến của mình nhưng mọi việc đều phải nghe theo tôi, không được cản trở. Hơn nữa nếu cậu dám đánh lén sau lưng tôi thì… mạng của cậu chắc chắn không còn.”
Cái này không thành vấn đề.” Sau khi nghe cô nói, Dương Kiệt càng cảm thấy đáng tin cậy hơn một chút. Ít nhất đáng tin hơn nhiều so với cái người kêu Lý ca nghe thấy tiền liền nói dẫn cậu thông quan nhưng gặp nguy hiểm đã đẩy cậu ra đầu tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT