“Được chứ, có cần tôi giúp không?” Phù An An giả vờ từ trên lầu đi xuống, tay cầm chìa khóa xe, hiền lành nhìn hai người họ.
Sắc mặt hai người trắng bệch. Cảm giác muốn ăn cướp nhưng lại bị người khác đánh đập, lại bị bắt tại trận khỏi nói nó kinh khủng cỡ nào.
“Không, không cần, cám ơn.” Hai người túm lấy người thuê nhà ở bên cạnh, muốn dùng bọn họ để che chắn trước mặt, “Chúng tôi, chúng tôi tự mình đi là được.”
“Báo cảnh sát đi.” Những người thuê nhà đều lên tiếng. Bọn họ bị thương trong tòa nhà, không chỉ hai người trẻ tuổi mà còn đe dọa sự an toàn của họ.
“Gọi cảnh sát đi, chúng ta kêu chủ nhà sửa cầu thang đèn, nhân tiện đổi luôn cái cửa.”
Thân là thổ phỉ chân chính, hai người bọn họ tự nhiên sẽ không để cho người dân trong khu chung cư gọi cảnh sát, hơn nữa gọi cảnh sát cũng vô dụng, nguyên nhân lớn nhất để bọn họ cướp ở cửa chính là nơi này không có camera giám sát. Điều đáng sợ nhất vào lúc này chính là người đứng trên lầu.
“Nếu đã không sao, vậy tôi đi lên.” Phù An An khẽ cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT