Thì ra là như thế! Phù An An nhìn về phía những đoạn đường sáng sủa đó. Những nơi có ánh sáng chói mắt đều là nơi nguy hiểm nhất. Giẫm nhầm phím đàn hậu quả hoặc là ngã chết hoặc là tàn phế, hoặc là rơi xuống vực sâu không thấy đáy dưới chân, giống như người cô thấy lúc nãy.
Những người chơi càng thêm cẩn thận. Nhưng độ cong của con đường ngày càng phóng đại, tốc độ của lưới piano ngày càng nhanh hơn. Lúc đầu vẫn dễ dàng vượt qua nhưng càng về sau càng cảm thấy vất vả. Thậm chí bắt đầu xảy ra trường hợp có người trong đội giẫm nhầm, ngã xuống chết.
Không có thời gian để đau buồn, tất cả đều cúi đầu tiếp tục lao về phía trước, bởi vì bọn họ biết rằng nếu không toàn lực ứng phó thì người gục ngã tiếp theo chính là bọn họ.
Mồ hôi xuất hiện trên trán Phù An An. Vì quá lâu không uống nước, không ăn nên cô cảm thấy hơi thoát lực. Cổ họng khô khốc có chút đau, đàn piano dưới chân không cho người ta có chút cơ hội nghỉ ngơi, tốc độ nhanh đến mức làm người ta hoa mắt.
Phù An An lau mồ hôi, đôi chân đau nhức nhảy trên phím đàn piano.
Đoạn này gần hết rồi! Ngay khi cô đang nghĩ về nó thì một dãy các phí đàn piano đặc biệt đột nhiên xuất hiện trước mặt cô. Bốn cái đều là phím đen, mỗi cái đều có một hộp quà đang treo lơ lửng trong không trung. Các hộp quà đều giống nhau.
Phần thưởng đúng không? Tinh thần của Phù An An bị chấn động, cô tùy tiện giẫm lên một phím có chiếc hộp rồi ôm lấy nó. Ngay khi cô muốn ôm chiếc hộp tiếp theo, ba chiếc hộp khác đã biến mất, phím đàn cũng chuyển từ đen sang trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play