Mỗi người chơi phải chơi một vòng trò chơi mỗi tháng. Điều này là không thể trốn thoát. Vương Hiểu Minh phớt lờ những lời hỏi thăm liên tục của những người bên cạnh, cả lòng chùng xuống.
Một bên khác đột nhiên có một tràng hoảng hốt thốt lên cắt đứt suy nghĩ của Vương Hiểu Minh, anh nhìn về phía nơi đó, “Sao vậy?”
“Có người vừa biến mất.” Tín tức phía trước truyền tới, “ Hình như hắn ta đã tiến vào trò chơi.” Trong xã hội loài người, không bao giờ thiếu người đầu tiên làm liều. Vương Hiểu Minh từ chối, không có nghĩa là tất cả mọi người đều từ chối.
Nhìn thấy người đó biến mất khỏi nơi mình ở, Vương Hiểu Minh tràn đầy lo lắng và nghi hoặc. Người đó đã biến mất, liệu hắn ta có xuất hiện lại ở cùng một nơi trong tương lai không? Liệu người đó có chết không? Nếu trò chơi kết thúc, hắn ta sẽ trở thành cái gì?
Đối với những người chưa bao giờ chơi trò chơi, vấn đề ở khắp mọi nơi, anh ta nhìn thế giới chỉ còn lại đất đen, trong mắt anh ta là sự bối rối không thể tìm thấy nhà, và nỗi sợ hãi về tương lai.
Một bên khác Phù An An mang theo ông bà nội của mình lên lầu. Hội trường thiếu ánh sáng được thắp sáng bằng đèn chạy bằng pin, căn phòng rất sáng sủa hơn nửa rõ ràng đã được trang trí qua.
Vừa vào cửa, Phù An An đã thấy Phó gia gia. Phó Ý Chi đang đứng bên cạnh ông nói gì đó, nhìn thấy bọn họ đi tới, ông đã đứng lên chào hỏi với ông bà nội Phù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT