“A...... Cái này để con chơi là được rồi.” Phù An An nghe thấy những lời này vội vàng xua tay: “Những người chơi trước như chúng con có đặc quyền trong trò chơi và con đã đăng ký hạn ngạch trốn tránh trò chơi cho hai người.
“Hả?” Hai người người mờ mịt nhìn sang.
“Là trò chơi này, hai người không cần tham gia nhưng vẫn có thể nhận điểm tương đương với tiền lương hưu.” Phù An An giải thích cho họ bằng ngôn ngữ mà họ có thể dễ hiểu nhất.
Hai người hoàn toàn bị cô lừa hơn nữa còn cho là bản thân đã hiểu rõ. Suy cho cùng là ăn thiệt thòi do lúc nãy không nghe rõ nội dung của trò chơi. Phù An An nói gì bọn họ liền tin đó.
“Nhưng điểm còn phải để dành lại dùng, ông bà nội có mấy thứ này ở đây là đủ rồi.” Bà nội cùng Phù An An kéo tấm chăn đệm trải lên cái giường đất lạnh băng. Phía dưới đệm còn có hai cái đệm bông, phía trên cũng là hai cái chăn dày. Không thể tính toán vô cùng mềm mại, nhưng là sẽ không quá cấn người còn rất giữ ấm.
Phù An An dùng tay ấn vào cảm thấy ổn nên cô để hai người nghĩ ngơi một lát. Sau khi đi một quãng đường dài và bị lạnh như vậy, cơ thể của người già không thể nào chịu nổi. Cô đợi họ đi ngủ rồi cẩn thận đóng cửa lại.
Trong phòng an tĩnh rất lâu. Một lúc sau, giọng nói già nua của bà nội Phù vang lên, “An An của chúng ta đã lớn.” Trong giọng nói mang theo vui mừng còn có sự chưa sót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play