Phù An An yên lặng ăn đồ trong chén, không dám thể hiện một chút sự tồn tại của mình. Đột nhiên, cô lại nghĩ tới một chuyện, ánh mắt nhìn Phó Ý Chi chậm rãi dời xuống quần của anh... Buổi sáng anh đã đổi quần khác sao?
Có lẽ là ánh mắt của Phù An An quá mãnh liệt, Phó Ý Chi nhìn cô, khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt hiện lên một tia trêu chọc khác thường khiến khuôn mặt của Phù An An đột nhiên đỏ bừng. Cô vội vàng cúi đầu xuống, lấy cái thìa cào dưới đáy bát sứ kêu tư tư vang dội.
Khoảng 9 giờ sáng. Nhóm thân thích đến nhà chúc tết.
“Ai nha, đi nữa đường thì xe tắt máy, chậm trễ một hồi lâu a!” Thật xa đã nghe được âm thanh của dì Hai, vang lên bốn phía 10 dặm.
“Các ngươi còn lái xe tới hả? Chúng ta vừa đi bộ vừa nghĩ.” Đây là tam âm của thanh thẩm cũng truyền tới, “Hôm qua con trai tôi từ Thành phố R về, xăng gần 800 tệ! Đắt quá. Bây giờ vội đi đường, cũng không dám lái xe.”
“Mắc như vậy hả!” Nghe vậy, dì hai bà con xa cũng líu lưỡi: “Tôi không biết Tết Nguyên Đán năm nay đã xảy ra chuyện gì.”
Lúc này, lại có âm thanh ồn ào của một đứa trẻ, “Bà nội, điện thoại hết pin, con còn muốn chơi game!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT