Trong một thời gian, những người chơi chia bài chính thức đã từng bị ghét bỏ, thù địch, cột điểm di động chuyển thành bánh trái thơm ngon, chưa bao giờ người chơi chính thức cảm thấy họ được yêu thích như vậy.
Bị trò chơi này hố quá nhiều lần trong việc chơi chữ nên Phù An An đang đọc từng chữ một trong phần giới thiệu phía trên. “Có thể dành cho những người không chơi...”
Tại sao lại có thể dành cho người không phải là người chơi? Bởi vì đó là nguồn bổ sung người chơi của trò chơi này!
Đầu tiên, ông bà của cô ở đã bảy mươi tuổi không thể chịu đựng được sự dày vò này. Phù An An thậm chí không cần nghĩ mà trực tiếp điền tên của hai người họ.
Còn thừa lại hai cái. Cô hơi lo lắng cho Trương Viện Viện.
Nghĩ đến đây, cô cầm điện thoại di động lên gọi. Trước khi gọi được thì đột nhiên điện thoại cố định trong phòng vang lên, giọng nói của Tô Sầm từ bên trong truyền đến: “Tiểu An An, xuống họp.”
Mấy người ngồi lại với nhau bàn luận về hạn ngạch trốn tránh trò chơi, mỗi người chỉ có bốn suất nên rất quý. Sau khi nghe mọi người thảo luận mới biết được, gia đình Nghiêm ca chỉ có một mình cha anh ấy nên chỉ dùng một chỗ; gia đình của Chương Tân Thành sử dụng hai cái cho cha mẹ; nhà của Tô Sầm là nhiều người nhất ngoài cha mẹ thì anh ấy còn có thêm một người anh trai; còn Phó ca thì chỉ có một mình ông nội của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play