Vừa nói, anh vừa gắp một miếng cá nướng trên đĩa cho vào miệng nhai vài cái rồi nhổ xương cá ra. “Mùi vị không tệ, nhưng xương quá nhiều.”
Nghiêm Sâm Bác nghe vậy nhấc nhấc kính mắt, mỉm cười nhìn anh ta tiếp đó ôn nhu nói ra một chữ, “cút.”
Gian phòng cách vách là một cái phòng ngủ nhỏ. Bên trong có hai người ngồi cạnh nhau trên một chiếc bàn nhỏ.
Phù An An đã đổi nước khoáng thành đồ uống quân đội, mỗi người một chai, ngồi bên cạnh Phó Ý Chi ăn phần thức ăn mà cô đã múc cho anh. Quả nhiên Phó ca của cô là tốt nhất.
Phù An An nhìn trái nhìn phải, chọn miếng thịt rắn lớn nhất, “Phó ca, anh nếm thử xem, con rắn này rất khỏe.” Cô kể về ngày mà con rắn dọa cho cô sợ hãi. Còn thuận tiện kể cho anh nghe về chiến công anh dũng của mình.
“Em thật có tiền đồ.” Nghe vậy, Phó Ý Chi nở một nụ cười trên mặt, giống như tảng băng đang dần tan chảy, gió xuân lặng lẽ thổi vào thung lũng, khiến bông sen tuyết trong suốt như băng giữa vách đá cao vươn cao đung đưa. Hóa ra đàn ông cũng có sắc đẹp... Phù An An đột nhiên nhìn sang sửng sốt trong giây lát.
Hai người nhìn nhau. Đôi mắt của Phù An An dừng lại trên môi anh. Môi của anh rất mỏng lại rất xinh đẹp. Đôi môi đỏ mọng cong lên một vòng cung quyến rũ như được phác thảo nhẹ nhàng bằng son đỏ, cô đột nhiên muốn rướn người lên hôn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT