May mắn thay cuối cùng cô cũng bắt được cá, tổng cộng có hai con, một lớn và một nhỏ. Đem cá đánh vảy, mổ bụng, dọn dẹp sạch sẽ.
Chiên, xào, nướng, luộc, nhồi, cô nghĩ rất khéo nhưng thực tế rất phủ phàn, hôm nay không giống như một hai ngày trước khi mới vào trò chơi, không có ai trong bán kính một trăm dặm.
Người ném súng chưa chắc đã đi xa, chưa kể phía sau có thể có người chơi đang đi tới. Bây giờ muốn ăn chỉ có thể ăn sống. Nhưng ăn sống sẽ không gây khó chịu cho dạ dày sao? Cô đã quá khiếp sợ trước sức mạnh của nước sông, hôm đó cô bị đau bụng rồi suýt chút nữa không chạy vào được khu vực an toàn.
Phải nhịn thôi! Phù An An nhìn con cá đã mổ xẻ, nuốt nước miếng rồi đặt nó vào không gian. Cô thực sự đã đói đến đầu óc mơ hồ, bắt nửa ngày lại không ăn được gì!
Cô vắt khô quần áo trên người, ánh mắt nhìn về phía xa xăm—vì không thể tìm thấy thức ăn nên cô chỉ có thể đi cướp thôi! Cướp người chơi phía sau không có ý nghĩa, bọn họ còn nghèo hơn so với cô cho nên phải chọn những người đi phía trước thôi.
Phù An An nghĩ trong lòng rồi đi về phía trước. Những người đi trước cũng không dễ tìm như vậy. Người ta có đầy đủ vật tư, trạng thái tinh thần tốt, chạy cũng nhanh hơn so với Phù An An.
Phù An An nghe thấy có ít nhất bốn năm tiếng súng dữ dội ở phía trước, thậm chí có cả tiếng lựu đạn nổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT