“Được rồi.” Phó Ý Chi nhìn Phù An An đang ngồi trên ghế sô pha lấy hộp thuốc ra. Anh ngồi trên ghế sofa, sau đó vỗ nhẹ vào chỗ ngồi bên cạnh mình, “Lại đây đổi thuốc.”
Nếu như là mấy ngày trước đây, Phù An An nhất định sẽ nhanh chóng chạy, ngăn chặn hết thảy cơ hội đơn độc cùng Phó Ý Chi ở chung. Nhưng bây giờ...... Phù An An nhìn anh, ở đó trong ba giây, sau đó đứng dậy chậm rãi bước tới.
Phó Ý Chi thấy cô chậm rãi đi tới, cũng không thúc giục mà quyay người mở hòm thuốc ra. Mặc dù không có biểu hiện gì trên khuôn mặt anh nhưng người hiểu biết anh đều có thể cảm thấy rằng anh đang có tâm trạng tốt.
Cánh tay bị thạch cao bọc lấy không cần phải để ý đến. Cái cần thay thuốc là cái chân. Phù An An vén chiếc quần rộng ra, để lộ chân trái của cô.
Phó Ý Chi duỗi ra chân của mình ra hiệu, “để lên.”
Phù An An nhìn chiếc quần không có nếp nhăn của anh, “Phó ca, cái này, cái này không ổn lắm.”
Phó Ý Chi bắt đầu trộn bột thuốc theo hướng dẫn của bác sĩ. Làm xong những việc này, anh vươn tay bế cái chân của Phù An An đặt lên đùi mình, mở lớp vải bọc thuốc ra, để lộ ra những vết thương dữ tợn. Một số vết thương đã đóng vảy, còn một số khác vẫn còn lộ ra chút tơ máu. Theo chỉ dẫn của bác sĩ, trước tiên hãy rắc thuốc bột này lên chỗ còn chảy máu, sau đó bôi thuốc mỡ quanh vết thương đã kéo vảy để tránh để lại sẹo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT