Trưởng thôn nghe vậy sửng sốt, sắc mặt đã trở nên hòa nhã hơn. Thuyết phục nói rằng cô ấy đến đây có ý nghĩa rất lớn đối với làng, bọn trẻ trong làng rất thích cô ấy, đây là ngày đầu tiên các em đến lớp, ai cũng mong cô ở lại.
Vương Tử Di do dự một hồi, cuối cùng vẫn muốn rời đi. “Làm phiền thôn trưởng giúp tôi liên hệ với cán bộ phụ trách giáo dục đi, hôm nay tôi muốn rời đi.” Cô thực sự không muốn ở lại nữa.
“Nhưng... cán bộ không đến được.” Thấy cô nhất quyết rời đi, trưởng thôn tiếc nuối lắc đầu, “ Ngày hôm qua sau khi đưa mọi người tới đây, thời điểm mấy cán bộ đi trở về đã bị tản đá to ở giữa sườn núi lăn xuống đập trúng, bất hạnh gặp nạn rồi.”
“Cái gì?” Nghe được tin tức, Vương Tử Di sửng sốt. Các giáo viên hỗ trợ khác cũng chết lặng. Mọi người thực sự không ngờ tới, chỉ mới qua một đêm, mấy người đó đã không còn nữa.
“Không thể nào.” Họ không thể tin được.
“Đó là sự thật. Tôi vốn là không muốn nói với mọi người nhưng mọi người đang vội vàng muốn rời đi nên...” Trưởng thôn cúi đầu lấy tay áo lau nước mắt. Một số giáo viên hỗ trợ cũng không cầm được nước mắt.
Phù An An ở một bên nhìn, trưởng thôn cũng không có khóc, hắn chỉ giả bộ mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT