“Nhẹ chút, nhẹ một chút!” Phù An An đau đến gào khóc.
“Đáng đời.” Phó Ý Chi ở một bên không chỉ có thờ ơ lạnh nhạt hơn nữa còn nhẫn tâm trào phúng.
Một hồi xoa bóp, để cho người ta suýt chút nữa thăng thiên, Phù An An cứng ngắc đi vào, lúc đi ra đã mềm nhũn. Nhưng sau khi làm xong thì khá thoải mái.
Phù An An vặn cổ, ngâm chân trong suối nước nóng, mặt đỏ bừng vì hơi nước, “Phó ca, nếu như bên cạnh hồ này có thêm một nồi lẩu nhất định sẽ hoàn hảo.”
Phó Ý Chi dựa vào ghế tựa phía sau, nghiêng đầu nhìn cô, “ Em đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước.”
Phù An An mặt dạn mày dày nở nụ cười, “Bởi vì Phó Ca vừa đẹp trai vừa thiện lương, là người tốt nhất thiên hạ.”
Vừa nói, ánh mắt của cô chuyển hướng về phía mặt nước, bắp chân đung đưa, khuấy động mặt nước phẳng lặng, “Phó ca, vừa nhìn suối nước nóng, anh có nghĩ tới cái gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT