Vật liệu chống axit. Nghe câu trả lời này, kết hợp với những âm thanh mà cô nghe được, trái tim của Phù An An nhảy lên.
“Vật liệu chống axit có bị hư không?” Cô lập tức hỏi.
“Axit bình thường thì không, nhưng loại này… tạm thời tôi không biết.” Thẩm Quán lắc đầu, “Chủ yếu là chúng tôi chưa từng gặp qua axit mạnh như vậy.”
Quả nhiên, trò chơi sẽ không để họ yên yên ổn ổn nằm qua ba mươi ngày. Nghe những lời của Thẩm Quán, cảm giác khủng hoảng chưa bao giờ kết thúc của Phù An An càng trở nên nặng nề hơn.
Cô xắn tay áo lên, rồi tìm một miếng sắt, chuẩn bị cạy bức tường ra. Nhìn thấy động tác của cô, không ít người cho là cô bị điên rồi, vội vàng ngăn cản, “Đừng có làm bậy! Nếu móc hư vách tường, sương axit ở phía ngoài đi vào liền xong đời cả đám.” Những người này đều đã nếm trải sự dày vò của mưa axit, họ đều rất sợ hãi.
Phó Ý Chi đi tới, ngồi xổm ở bên cạnh cô vươn tay ấn tường, “Làm sao vậy?”
“Có thể xảy ra vấn đề.” Phù An An nói xong, cầm một miếng sắt nhỏ đào mạnh một cái. Sau lớp bột trét trắng và xi măng xám, bên trong lớp xi măng còn có một thứ màu trắng rất mềm dinh dính giống như bọt biển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT