“Phù An An.” Đột nhiên, giọng nói của Phó Ý Chi từ phía trước truyền đến.
“Hả?” Trong sương mù dày đặc rất khó nhìn thấy cho nên cô chỉ có thể nhìn dọc theo sợi dây.
“Đi gần phía trước một chút, anh không nhìn thấy em.” Âm thanh ở phía trước lại truyền đến.
Nghe vậy, Phù An An bước nhanh hơn hai bước, nhìn người đàn ông cao nhất đến mặt cũng không thấy được, cái mặt già của cô hơi nóng lên.”Đi thôi Phó Ca.”
Cô vừa dứt lời, mặt đất đột nhiên lún xuống, chỗ bọn họ đứng, mặt đất sụp xuống ít nhất mười phân. Phù An An đứng tại chỗ không dám động đậy: “Làm sao vậy?”
“Không sao đâu. Kết cấu của đất có lẽ đã bị chịu ảnh hương.” Phó Ý Chi đứng tại chỗ đợi vài giây, thấy bên dưới không có động tĩnh gì, anh ra hiệu cho cô lập tức rời đi.
Hữu kinh vô hiểm xử lý tốt tình trạng đột phát, nhưng không chỉ một lần như thế. Dọc theo đường đi, mặt đất không chỉ có một chỗ sụp xuống, đặc biệt là những chỗ có cống rãnh, hầu như toàn bộ đều sụp xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play