Toàn bộ cây cầu bị sụp ở giữa, phần còn lại giống hình chữ “U”. Mép cầu còn lại rộng chưa đầy nửa mét, hơi đổ xuống phía sau, giống như một cây cầu ván treo lơ lửng giữa không trung.
Gió mạnh bên sông gào thét. Các loại khối xi măng vỡ vụn liên tục đổ ập xuống. Từ trên cao nhìn xuống, sóng lớn cuộn trào, phương tiện trên cầu rơi xuống nước là ngay lập tức không thấy bóng dáng.
Phía dưới không phải vách đá vạn trượng nhưng mà cũng sẽ làm cho người ta hài cốt không còn. Chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta bủn rủn chân tay. Phải nhanh chóng đến nơi an toàn.
Phù An An lui về phía sau liếc mắt nhìn, Phó Chi vẫn ở đó. Cô không dám cử động quá nhiều, đành nắm lấy sợi dây thừng dày cộm buộc quanh eo, “Phó ca, theo sát vào.”
“Ừm.” Phó Ý Chi giữ sợi dây, vươn cánh tay ra sau lưng lặng lẽ bảo vệ cô.
Thân cầu phát ra tiếng cọt kẹt, những thanh thép nhô ra gần như không thể chịu nổi sức nặng của hai người bọn họ, các thanh thép cũng dần uốn cong, biến dạng. Độ nghiêng ngày càng lớn, các thanh thép lộ ra ngoài dường như sắp gãy. Bước chân của Phù An An cũng trở nên nhanh hơn.
Đoạn mỏng nhất chỉ dài bảy mét, càng về sau, khoảng cách trên đường càng rộng ra. Không có nguy hiểm trên đường đi. Cách đó không xa phía trước, họ cũng nhìn thấy Trương Trạch Đống. “Phó gia!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play