Lúc đó anh đã được mọi người vây quanh tiến vào hội trường, cô còn không biết tên anh, chỉ biết anh là một khách hàng lớn. Khách hàng lớn tưởng chừng không bao giờ gặp lại đã gặp nhau trong trò chơi.
Người chơi, người chơi phú hào! Nhìn những thuộc hạ đang kính trọng vây xung quanh anh, thậm chí ngay cả Lưu Tôn Dương cũng không dám khiêu khích. Trương Thanh Vân chắc chắn anh không phải là một người bình thường.
Bởi vì thuộc tính của trò chơi cần rất nhiều tiền nên người chơi phú hào đều là bánh trái thơm ngon. Có tiền, có nhan sắc, có sức mạnh người chơi phú hào...... Dạng người chơi như thế càng là cực phẩm!
Trương Thanh Vân có chút động lòng. Cô ta trầm ngâm nhìn bóng lưng của người đàn ông, gõ gõ ngón tay lên ghế sofa.
Bên kia, Phù An An cũng chú ý đến hành động của Phó Ý Chi, “Phó ca, có chuyện gì vậy?”
“Có người ở nhìn trộm.” Phó Ý Chi ngồi thẳng tại chỗ, “Chắc là phía sau tấm kính.”
Nghe vậy, Phù An An liếc nhanh một cái, sau đó xoay người làm bộ như cái gì cũng không biết: “Thì ra là gương một chiều, khó trách tôi luôn có cảm giác như có người đang theo dõi chúng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT