Một baba như cô còn thiếu một chút tiền đó sao?
Phù An An nhìn bộ dạng phòng trộm của đối phương, mím môi, sau đó nhìn đi chỗ khác, ngồi trên bậc thềm, hết lòng lắng nghe tiếng hát phía trước.
Mặc dù khoảng cách này chỉ có thể lướt qua đầu của vô số người và nhìn thấy một bóng người nhỏ bé trên sân khấu, nhưng giọng hát của Vũ Thần thực sự rất hay.
Mưa hôm nay vẫn không ngớt, rơi lộp độp nhưng không ngăn được sự cuồng nhiệt của khán giả. Mọi người đều mặc áo mưa và hầu như không còn ghế trống.
Khi không khí lên đến đỉnh điểm, một số cổ động viên quá khích còn nhấc mũ đứng dậy hò hét. Nhiệt huyết tới cực điểm nhưng quá ảnh hưởng tới những người xem ở phía sau. Lần thứ ba Phù An An suýt chút nữa bị người phía trước đánh trúng. Vì thế cô buộc lòng phải ngửa đầu ra sau.
Có lẽ là bởi vì cô chỉ muốn đi nhặt nhạnh thông tin cho nên mới không thể lãnh hội được loại cảm xúc cuồng nhiệt này.
Cô gái ôm đầu hét thật to với Vũ Thần “Em yêu anh”. Hưng phấn đến nổi cô ấy xoa nắn tóc của chính mình rồi kéo ra một nắm lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play