Đột nhiên, hắn cười. Nụ cười phóng đại khiến da thịt trên mặt căng ra, vầng trán mơ hồ lộ ra một đường vòng cung. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Thạch Nghi Thải, từng câu từng chữ hỏi, “ngươi... Nghĩ... mời... Xem... Sao?”
Khi Thạch Nghi Thải nghe nói như thế, không chế được muốn hét lên, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cô ta đã từng nói câu này với hai người, một là Viên Tiêu, một là Cố Cường!
Đúng vậy! Bọn họ đã làm hai lần “mời xem”. Lần thứ nhất hỏi han thông quan như thế nào. Lần thứ hai là được giao dịch với Giám thần, dùng mạng sống của cả Giám thôn để đổi lấy sự sống còn của hai người họ. Nhưng mà hai lần này đều có người thay thế cô ta tiến hành, bây giờ lại bắt cô ta tự mình “ mới xem” sao?
“Không, ta không muốn!” Thạch Nghi Thải hoảng sợ thét to.
Nụ cười trên mặt Cố Cường càng lúc càng lớn, đầu quay ngoắt 180 độ, một gương mặt khác cũng giống như khuôn mặt này nhưng tràn đầy ác ý nhìn thẳng vào cô ta,”Hai yêu cầu của ngươi đã được thực hiện, bây giờ là lúc để thực hiện yêu cầu của ta.”
Cánh tay to lớn ép đầu cô ta xuống, Cố Cường từ trong ngực lấy ra một chiếc gương nhỏ đã vỡ. Vết máu được thoa trên đó đã được lau sạch từ lâu. Chắc hẳn đã để qua suốt cả một đêm. Bây giờ đến lượt cô ta nhìn chằm chằm vào tấm gương này.
Thạch Nghi Thải nhắm mắt lại nhưng bị Cố Cường dùng hai tay mở mí mắt ra, rất đông dân làng cũng bắt đầu tụ tập ở đây, giống như đang tổ chức một nghi lễ nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT