May mắn là dân làng đã không giết anh ta ngay lập tức. Giống như một tù nhân, bọn họ dồn anh ta đến trước mặt con quái vật được tạo thành từ một đống cơ thể con người.
Anh nhìn thấy Thạch Nghi Thải cùng với Cố Cường bên cạnh con quái vật. Trên mặt hai người không có một tia hoảng sợ, Cố Cường thần sắc có chút đờ đẫn, Thạch Nghi Thải mang theo kiêu ngạo khi bản thân đã biến thành chủ nhân, giốn như cô ta có thể quyết định sinh tử của anh ta. Nhưng giờ khắc này, anh ta thật hy vọng cô có thể quyết định sinh tử của mình, ít nhất còn có người có thể thương lượng.
Nhìn thấy con quái vật càng lúc càng gần mình, Đái Đại Hải vội hô to với cô ta, “Nghi Thải muội tử, mau cứu tôi với!”
Thạch Nghi Thải không thực sự muốn cứu anh ta, ngoài Phù Tiểu Viên, Đái Đại Hải là người thứ hai mà cô ta ghét. Không có lý do nào khác, trong một đội, các cá nhân sẽ coi thường những người yếu hơn mình; họ sẽ tôn thờ những người mạnh hơn mình quá nhiều; đồng thời, họ sẽ ghét những người có sức mạnh tương đương với mình. Đặc biệt là khi thực lực của hai người tương đương nhau mà hắn ta ở trong đội càng có uy quyền hơn.
Chẳng phải trước đây anh ta rất khí phái hay sao? Nhìn thấy bộ dáng khiêm tốn bây giờ của Đái Đại Hải, Thạch Nghi Thải cảm thấy một kho*i c*m được miệt thị
Nhưng cô ta đã không thể hiện điều đó mà nói một cách đạo đức giả,”Đái Đại ca, tôi cũng không thể nào cứu được anh, nó xem anh trở thành Phó an cùng Phù Tiểu Viên.”
Cái gì? Đái Đại Hải lúc này nhìn thứ đang tiến đến, sau đầu cảm thấy đau âm ỉ. “Chờ, chờ một chút! Tôi đã gặp Phó An và Phù Tiểu Viên trước khi đến đây!” Anh ta hét lớn và nói xin lỗi với hai người đó trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT