Những người dân của Giám thôn đều đang gần đó, Phù An An nắm lấy quần áo của Phó Ý Chi âm thầm mặc niệm ở trong lòng, “Họ không thể nhìn thấy ở đây, họ không thể nhìn thấy ở đây.”
“Thấy rồi, họ ở đằng kia kìa!” Đột nhiên có người ở cách đó không xa hô to một tiếng, dọa đến Phù An An giật mình một cái.
Cô tưởng vận may của mình đã không thành, nhưng tiếng bước chân vội vã càng lúc càng xa. Hai người yên lặng đợi thêm nửa phút, xác định mọi người xung quanh đều đã rời đi. Có vẻ như vận may của cô vẫn còn, có lẽ Đái Đại Hải và những người khác bị tách ra đã giúp họ thu hút sự chú ý của người dân Giám thôn.
Phù An An thả lỏng người, lúc này cô cảm thấy đỉnh đầu bị thứ gì đó mềm mềm chạm vào, liền ngẩng đầu lên.
“Những người ở Giám thôn bị bọn Đái Đại Hải thu hút đi hết rồi.” Phó Ý Chi nhẹ nhàng nói rồi dẫn cô ra khỏi không gian nhỏ này.
“Phó ca, không trốn ở đây sao?” Phù An An nhìn xem cái xó xỉnh này, cảm giác rất bí mật.
“Không.” Anh trực tiếp phủ nhận, “Trời đã gần sáng rồi, mặc kệ ba người có bị bắt hay không, bước tiếp theo bọn họ nhất định sẽ lục soát mọi ngóc ngách có thể ẩn nấp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT