Dựa vào vận khí cái búa ấy. Cô đã rất may mắn từ khi còn nhỏ nhưng Phù An An chưa bao giờ dám nói những lời tự tin như vậy.
“Chạy cái gì mà chạy, chờ ở chỗ này.” Cô gầm lên, bắt chước dáng vẻ của Phó baba, một bộ dáng không giận tự uy. Xem như cánh tay thứ sáu của tổ chức thật sự coi cô không có chút tính tình nào sao.
“Cho tôi hỏi một lần cuối cùng, ở vị trí này, nơi gần nhất đi ra ngoài là nơi nào?”
“Từ bên phải đi đến cửa chính, nơi đó là gần với chỗ này nhất, hơn nữa nhân viên hỗn tạp, bốn phương thông suốt.” Cẩu Sáng gần với cô nhất sửng sốt một chút sau đó ngơ ngác nói.
Lần này thật sự không đi được nữa rồi. Hoàng Hãn đã dẫn người đi đến gần cửa. Tiếng cười xấc xược đặc biệt rõ ràng. “Lý Mục, các ngươi như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, cuối cùng sẽ chết trong tay ta. Ta cũng không muốn như vậy, tất cả là do trò chơi và Phó gia ép buộc. Tất nhiên tất cả mọi người đều sẽ chết, tốt hơn hết nên để các ngươi chết trước đi.”
Hắn để cho đồng bọn vây quanh gian phòng này, mang theo ba tên cầm theo súng ngắn đi tới cửa ra vào. Bước đến góc nghiêng của cửa, nhìn quanh căn phòng, tìm xem những người đó giờ đang ở đâu.
Nhìn thấy một đôi giày thò ra từ góc tường bên hông cửa, khóe miệng hắn ta nhếch lên, liền rút súng lục bắn hai phát vào đôi giày. Giày ăn đạn rách tả tơi nhưng mà không có người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play