“Cô đứng trung bình tấn kiểu này không cảm thấy mỏi sao?.” Thanh âm của Phó Ý Chi truyền đến bên tai mang theo một ít châm chọc.
...... Là Nghiêm ca đối với anh quá mức khoan dung. Phù An An ở trong lòng yên lặng chửi bậy.
“Không dám ngồi hả?” Phó Ý Chi nhìn lại, tỉnh táo lại lười biếng tựa ở trên ghế ngồi, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào cô.
Vốn dĩ là không dám ngồi. Bây giờ bị nhìn chằm chằm như vậy liền càng thêm không dám. Phù An An duy trì tư thế như ngồi trên yên ngựa, cố lên, cô có thể làm được!
“Phó tiên sinh, ôm mỹ nhân đã nửa ngày cũng chỉ trò chuyện sao?” Người đàn ông trung niên hiện tại đã tiến hành đến vận động xâm nhập gì gì đó, nhìn thấy dáng vẻ của Phó Ý Chi thì hắn ta còn khiêu khích anh trong khi đang làm việc, “chắc không phải là ngài không được đi?”
Ngươi mới không được! Phù An An muốn quay đầu lại mắng hắn để cho người này bớt nói vài câu. Sau đó đột nhiên người cô trầm xuống, cô bị đè xuống ngồi vào lòng Phó Ý Chi.
“Ôm tôi.” Phó Ý Chi đột nhiên nói bằng một giọng mà chỉ hai người họ có thể nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT