Phù An An cùng Phó Ý Chi đi theo đi theo những kẻ chạy nạn này vào trong làng Mãn Đầu.
Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là nồi cháo trong truyền thuyết đó. Mặc dù nói là cháo nhưng nó so với nước trằng thì chỉ có nhiều thêm mấy hạt gạo thôi.
Phù An An tận mắt nhìn thấy người này để một nồi nước to ở bên cạnh chiếc nồi sắt lớn đang đun sôi, sau khi múc cho cô một bát cháo, hắn ta liền dùng thìa sắt lớn đổ một gáo nước vào trong nồi. Cháo này uống chắc chỉ giống như uống nước đun sôi.
Cô đứng đó thêm hai giây nữa, người đàn ông phát cháo đã nhìn cô một cách hung ác, “Mỗi người một bát, cầm rồi thì lăn đi!”
Nghe vậy, Phù An An không khỏi nhìn hắn hai lần, sau đó hướng hắn cười cười —— tiểu tử, ba ba nhớ kỹ ngươi nha!
Theo sau cô là Phó Ý Chi, người đàn ông liếc anh một cái, gõ cái muỗng lớn lên cái nồi sắt bên cạnh, “Mau lên đi!”
Phó Ý Chi dùng mắt liếc xéo hắn ta một cái rồi lạnh lùng đi thẳng về phía trước. Những người bên cạnh chỉ vì muốn húp một bát cháo nóng mà ăn chửi của người đàn ông kia rất nhiều đang cười khẩy, nếu người ta không thèm bát cháo của hắn ta thì hắn ta chẳng là cái thá gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT