Lá bùa hoàn chỉnh được trải ra. Sau đó, Phù An An ngậm một đầu của lá bùa vào miệng hai lần rồi dán nó lên tấm ván gỗ giữa cô và Trương Viện Viện.
Trời đã không tuyệt đường người. Thí nghiệm của cô đã thành công. Bản chất của ma quỷ không thích những thứ như bùa hộ mệnh. Lá bùa bình an không đóng vai trò bảo vệ mà ngấm ngầm xua đuổi những con quỷ đang hướng về đây.
Tiếng móng tay cào vào gỗ ngày càng nhỏ, Phù An An thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cái này cũng không hề đại biểu mọi thứ đã an toàn.
Trong lớp và bên ngoài, giọng nói mỏng manh của đứa trẻ mẫu giáo không ngừng vang lên, “Phù lão sư, cô ở chỗ nào a?
Người ta tìm không thấy cô rồi!” “Ô ô ô, Trương lão sư, cô mau ra đây đi, tới giờ học rồi.”
Không chỉ là giọng nói của những đứa trẻ mẫu giáo, chúng thậm chí còn bắt chước những người đã chết khác. “Trương Viện Viện, Phù An An, bên ngoài những con kia đều biến mất rồi, mau đi ra ngoài!” Đây là thanh âm của Hùng Khôn.
“Thực tập xong rồi, ra ngoài thu dọn đồ đạc trở về đi, từng người đều trốn ở nhà trẻ của chúng ta, chỉ muốn sống ở đây ăn bám đúng không?” Đây là thanh âm của Trương Mẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play