Vì sao lại tự sát? Cái chết của những giáo viên này đồng nghĩa với việc bọn trẻ không còn được kiểm soát?
Phù An An nghĩ đến trò chơi trốn tìm mà đứa trẻ kia đã lặp đi lặp lại trong hai ngày qua ... Vào lúc này, sự cố mất điện đột ngột trong tất cả các tòa nhà giảng dạy đã làm gián đoạn dòng suy nghĩ của cô.
Ánh mắt toàn bộ mọi người nhìn sang, đột nhiên bộp một tiếng. Trên tấm kính của lớp học in một dấu tay nhỏ. Giọng nói của một đứa trẻ vang lên trong đêm tối, dịu dàng và ma quái, “Trò chơi trốn tìm sắp bắt đầu~ hì hì ha ha, các lão sư trốn cho kỹ nha, chúng ta tới bắt các ngươi rồi ~” Giọng nói dừng lại sau đó có một loạt tiếng bước chân dồn dập từ toàn bộ tòa nhà giảng dạy.
“Chạy! Chạy mau!” Mã Nghị hét lên, ra lệnh cho họ nhanh chóng rời đi.
Không đúng, cái này giống như có chút vấn đề! Phù An An còn chưa kịp phản ứng, Trương Viện Viện đã kéo cô đi thật xa, “ Béo à, em chân ngắn còn không mau chạy đi! Đừng có thất thần.”
So với những người khác, hai người họ đang bị tụt lại phía sau. Mà phía sau, phòng học được mở ra. Nhìn thấy thứ đi ra từ đó, đồng tử của Phù An An đột nhiên co rút lại.
Đó là loại ác quỷ ở bên cạnh giường cô đêm qua. Tại lúc cô tỉnh táo, nhìn càng thêm rõ ràng. Chúng nó đi bằng bốn chân, rõ ràng là đang nằm sấp nhưng đầu quay 180 độ lên trên. Tay và chân dài bất thường, thân hình gầy gò và ngắn ngủn, giống như một con nhện mặt quỷ có bốn chân. Không có miệng, nhưng có thể tạo ra giọng nói của một đứa trẻ, “hì hì ha ha, lão sư, chúng tôi tới rồi ~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT