Một tiếng tiếng chuông chói tai vang lên.
9h 30 đến rồi. Tòa nhà hành chính bị cắt điện và ký túc xá chìm trong bóng tối.
“Cái gì, sớm như vậy đã tắt đèn.” Chu Phương cực kỳ bất mãn nói: “Mười giờ đều không có người ngủ, bọn họ cho rằng chúng ta là người nguyên thủy sao?”
Vừa mới dứt lời, cửa phòng bị người nặng nề mà gõ hai cái, “ai nói nhảm nhiều như vậy? Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được muốn gọi quỷ tới hả?”
Thanh âm của Trương Mẫn to lớn bén nhọn, vang vọng trong hành lang thật dài, “Còn nói nữa, tự gánh lấy hậu quả!”
Nghe vậy Chu Phương lồng ngực nghẹn cổ tức giận. Làm lão bản nương nhiều năm như vậy mọi chuyện đều thuận theo ý cô ta, đây là lần thứ nhất có người dám nói chuyện với cô ta như thế. Trò chơi quái quỷ gì vậy.
Phù An An nghe Chu Phương nhỏ giọng chửi rủa trên giường, cô nhắm mắt lại, trong đầu đang suy nghĩ xem trò chơi can thiệp có thể là cái gì. Toàn bộ hành trình đều nghe theo giáo viên là có thể thông quan sao? Những điều được đút kết trong những vòng chơi trước có thể sử dụng trong vòng chơi can thiệp này hay không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play