“Mã ca ca, anh là người có kinh nghiệm nhiều nhất, sao anh không làm đội trưởng đi.” Hàn Âm Nhi là người đầu tiên đứng ra nói. Hầu hết mọi người đều cảm thấy như vậy.
Mã Nghị chủ động như vậy vì thật ra trong lòng đã có ý định này, nghe vậy liền cười với bọn họ, nhận luôn sự tâng bốc này mà nói: “Nếu mọi người tin tưởng tôi vậy thì tôi sẽ không trốn tránh. Chúng ta trước phân ký túc xá a. Tổng cộng ba gian ký túc xá, bốn cô gái ở một gian, chúng ta 6 người đàn ông ở hai gian còn lại. Đối với sự kết hợp hai người một tổ thì mọi người chọn bạn đồng hành của riêng mình rồi báo cáo với tôi.”
-----------------------------------
Hai người lập một đội, Trương Viện Viện đương nhiên sẽ cùng Phù An An một đội. Còn dư lại hai cô gái cũng tách ra. Hai ngươi mới ôm thành đoàn làm gì, đến nổi Hàn Âm Nhi là đi ôm đùi của Mã Nghị.
Sau khi thành lập một đội, họ bước vào ký túc xá của mình. Phù An An và những người khác được phân bổ vào phòng 306. Căn phòng rất đơn sơ, chỉ có hai chiếc giường tầng bằng khung sắt. Chính giữa là một chiếc bàn gỗ không biết đã dùng bao lâu, lớp sơn trên mặt bàn đã bong tróc, có những vết rỗ do dao khoét.
“Nơi này đổ nát như vậy, làm sao lại để cho người ở?” Cô gái môi đỏ như lửa chán ghét nhìn xung quanh, “Phòng tắm của tôi so với chỗ này còn lớn hơn.” Vừa nói, cô vừa xem một vòng rồi ngồi ở tầng dưới của chiếc giường sắt bên phải, “Cái giường này vẫn còn mùi mốc kìa.”
“Chị Phương Phương, phòng tắm của chị lớn hơn căn phòng này, chắc chị rất giàu.” Nghe chị ấy nói vậy, Hàn Âm Nhi tò mò hỏi: “Chị làm nghề gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT