“Các người có thể lái xe ra bên ngoài xem một chút, có lẽ có nơi còn bán.” Phù An An đề nghị.”Hay là nhặt trên đường đi, biết đâu vẫn còn đồ tốt.”
“Xe trong nhà bị mưa đá làm hỏng, tôi làm sao ra ngoài được?” Phù An An từ chối, sắc mặt người phụ nữ trầm xuống, giọng điệu tràn đầy trách móc, “hơn nữa cô còn để chúng tôi đi nhặt đồ bỏ đi? Chúng ta đều là hàng xóm, đâu cần phải ra vẻ như vậy? Thực sự là không được, chúng tôi có thể dùng tiền mua đồ vật, cũng chỉ là mấy xu một miếng.”
“Các người muốn mua nhưng chúng tôi không bán a.” Phù An An lắc đầu, tiếp đó đem cửa sổ kéo lên.
Người phụ nữ trung niên thấy phản ứng của Phù An An thì không thể tin được. Bà ấy không ngờ rằng đàn ông trong gia đình này không dễ nói chuyến bây giờ đến cả phụ nữ cũng không dễ nói chuyện.
Vì vậy, vẻ mặt của bà ta thay đổi, tay bà ta cắm vào eo đứng ở cửa bắt đầu chửi đổng như người đàn bà đanh đá: “ Con trai nhìn xem, tất cả người trong nhà này đều không có tố chất gì. Mọi người đều là quê nhà hàng xóm với nhau, khách khí giúp một chút có khó khăn như thế sao? Tặng người hoa hồng, tay có thừa hương! Mua đồ của cô ta cũng không đành lòng bán, chẳng phải chỉ là một đống gạch vụn, người như bọn họ còn coi như bảo vật sao? Ta nhổ vào!”
Người phụ nữ trung niên đứng phía trước cửa sổ, dùng ánh mắt khinh thường trợn trắng mắt nhìn Phù An An. Bác gái không nói lý ở đâu cũng có. Nhưng vì bác gái này ở đây nên tương đối thảm rồi. Bởi vì bà ấy đang ở trong một thế giới trò chơi mà luật lệ và đạo đức sắp sụp đổ; Đó cũng là bởi vì bà ấy đã gặp Phù An An, người thích làm động thủ với những người nói hoài không thông được não.
Khoảnh khắc tiếp theo, cánh cửa được mở ra. Lạch cạch -- một chậu nước lạnh giội đi lên làm cho hai người đối diện lạnh thấu tim.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play