Nhưng có thể cứng rắn ở đây trong mười bảy ngày, Phó baba thực sự là người mạnh nhất!
Phù An An nhìn về phía Phó Ý Chi, “Phó Ca......”
Phó Ý Chi đã đặt con vịt quay còn lại sang một bên, khẽ nhắm mắt lại. Chắc anh ấy mệt lắm.
Phù An An nhìn anh, ngậm miệng lại sau đó cẩn thận vén một góc rèm lên nhẹ nhàng đắp lại cho anh.
Không quấy rầy anh nghỉ ngơi, Phù An An ngồi xổm sang một bên bắt đầu nghiên cứu năng lực của chính mình. Tuy nhiên, không thể nhéo dao làm bếp thành như giấy giống Phó Ý Chi, nhưng có thể cho không gian kéo ra một góc nhăn nhúm thì có thể? Nhưng mà kéo ra một góc nhăn nhúm dùng để làm gì? Làm nơ con bướm hù chết người khác sao?
Phù An An ấn ấn bộ não có phần trướng đau ngồi bên cạnh Phó Ý Chi. Ánh mắt của cô rơi vào nửa thân trên đang bầm dập, tím tái và đầy vết thương của anh. Mặc dù anh không nói, nhưng mà không đau mới là lạ đó.
Phó An An ngồi dậy, cẩn thận giúp anh lau vết thương phía trên. Thuốc không có nhưng nước sạch thì cô lén lút sưu tập rất nhiều. Ngâm miếng vải và nhẹ nhàng lau vết thương trên ngực, trên cánh tay, sau đó là các ngón tay. Phù An An cẩn thận lau máu đen và đất trên đó đồng thời lấy mủ tích tụ bên trong ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT