Phù An An không phản ứng gì khi nghe những lời đó. “Tôi biết cô nhất định là một người chơi.” Tiểu Ái nhìn Phù An An nói: “Mục tiêu của chúng tôi rất đơn giản, đó chính là tất cả mọi người đều có thể sống sót trở về, đối với chúng tôi một cái băng đeo tay là không đủ.”
Có một đầu óc thanh tỉnh không vậy?
Phù An An ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng vào người trước mặt và ra hiệu cho cô ấy tiếp tục nói chuyện. “Sự chân thành nhất của chúng tôi là nói cho cô biết phỏng đoán mới nhất của chúng tôi.”
Tiểu Ái hơi nghiêng người về phía trước, thanh âm đột nhiên trầm xuống rất nhiều: “Nhìn bộ dáng bây giờ của chúng ta, thật sự không phải rất giống mấy con chuột bạch trong phòng thí nghiệm sao?”
Nói đến đây, giọng điệu của Tiểu Ái hơi ngập ngừng, “Cô có biết có một nhà tâm lý học tên là Pavlov không?”
Thấy Tiểu Ái giả vờ trầm ngâm, Phù An An thận trọng do dự hỏi: “Người có tên đầy đủ là 'Ivan Petrovich Pavlov' đúng không?”
Tiểu Ái đột nhiên nghẹn họng, tên người nước ngoài dài như vậy, nhớ được mấy chữ cuối cùng thì tốt rồi, ai thèm quan tâm tên người đó là gì. “ Dù sao… Pavlov có một lý luận rất cổ điển, gọi là phản xạ có điều kiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT