Chiếc xe thể thao màu bạc đỗ dưới tòa nhà. Phù An An yêu cầu Trương Viện Viện gọi điện cho Lý Tiêu đó xuống.
Sau khi nhận được cuộc gọi, Lý Tiêu nhanh chóng đi ra, hắn ta đã chọn một góc tương đối hẻo lánh sau đó nhìn Trương Viện Viện phàn nàn trút giận: “Sao cô còn tìm tôi? Chúng ta chia tay đi.”
“Ah.” Nhìn bộ dạng của hắn, Trương Viện Viện tức giận cười to: “Lúc trước là ngươi lừa gạt ta, hiện tại là ta không đúng có phải không?”
“Thì sao?” Lý Tiêu ngữ khí đột nhiên tăng lên, “Ở bên Quyên Quyên, cô ấy có thể cứu tôi khỏi phải vật lộn mười năm. Cô có ích lợi gì? Cô xuất thân từ một gia đình bình thường, bình thường không gặp mặt cũng không sao. Thậm chí gọi điện thoại cũng không được, luôn không có thời gian, con mẹ nó chứ tự xem mình là bảo vật à…”
“A!” Một từ cuối cùng của Lý Tiêu đột nhiên cất cao âm điệu. Sau đó, một cái túi rác cực lớn trùm lên trên đầu của hắn, một hồi tay đấm chân đá rơi xuống.
“Thật sự tưởng chúng ta gọi ngươi xuống nói chuyện sao? Bíp, bíp, bíp, bíp, bíp, bíp, bà già buôn chuyện nhiều nhất ở đầu làng của thôn chúng ta cũng không nói nhiều như ngươi.
Bởi vì cái gọi là có thể động thủ thì tận lực không cần động miệng nên Phù An An đem Lý Tiêu ấn trên mặt đất đánh tới tấp, liếc mắt nhìn Trương Viện Viện biểu lộ từ thương tâm thành khiếp sợ, “Ngây ngốc đứng ở đó làm cái gì, lại đây đánh hắn một trận!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play