Phó Ý Chi một mực không lộ diện khiến trái tim của Phù An An vẫn luôn treo lơ lửng.
Trở lại phòng, Phù An An vô thức gặm ngón tay. Chắc không phải là Phó ba ba muốn cho tự cô chủ động đi nhận sai đi?
Phù An An đã suy nghĩ về điều này nên cả đêm không ngủ ngon. Sáng sớm, mang quầng thâm to dưới mắt, cô do dự đứng trước cầu thang dẫn lên tầng sáu. Cô đi tới đi lui nhiều lần, thậm chí mấy người hầu quét dọn trong biệt thự cũng mấy lần nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ.
Rụt đầu là một đao, đưa đầu cũng là một đao. Phù An An quyết định chắc chắn, nhắm mắt lại xông đi lên, bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra.
“Phó ca! Chuyện trong trò chơi lần này là sai lầm của tôi, thật xin lỗi! Là tôi không có ý chí kiên định mới bị ma quỷ ám ảnh làm ô nhục anh, xin anh hãy trừng phạt tôi đi!”
Nói xong, cô thẳng tắp cúi người chín mươi độ, không có mặt mũi nào mà nhìn Phó Ý Chi.
Trong phòng an tĩnh một chút. Sau đó một giọng nói khác vang lên: “Tiên sinh, An An có chuyện tìm anh, tôi đi xuống trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT