Thần kinh của Phù An An căng thẳng, cô hốt hoảng lao xuống lầu. Vội vàng đi được nửa đường, cô cảm thấy có gì đó không ổn. Phù An An buông tay bịt mũi ra hít không khí vào. Đúng rồi! Là mùi hương.
Cô đã không ngửi thấy mùi thơm của Phó Ý Chi kể từ khi cô ngã xuống. Theo nguyên tắc, trên người ai cũng có mùi hương, chỉ có hai khả năng có thể không ngửi được.
Hoặc là cùng giới tính.
Hoặc là đã chết.
Phó baba không thể là người cùng giới tính với cô được, anh đã luôn bất động như thế nãy giờ. Phù An An khó khăn nghĩ đến khả năng thứ hai, cuối cùng hít một ngụm khí lạnh.
“Phó Ca, Phó Ca!” Phù An An chạy lên tầng hai, lao thẳng vào căn phòng Phó Ý Chi đang ở, thấy anh vẫn giữ nguyên tư thế bất động, nước mắt của cô lăn dài, cô không thể tin vào suy đoán của mình.
“Phó, Phó Ca anh như thế nào rồi? Phó Ca, anh nói một câu đi? Phó Ca, anh tỉnh lại đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT