Thời gian không phụ người có tâm. Dưới những tiếng gọi lặp đi lặp lại của hắn ta, cánh cửa cuối cùng cũng được mở ra. Người đàn ông vui vẻ chen vào, vươn tay muốn tóm lấy người trước mặt, lại bị người trước mặt bắt lấy. Đại não bị hương thơm khống chế, chưa kịp phản ứng đã bị ném qua vai.
Phù An An một chân đạp lên cửa đóng sầm cửa lại, cầm băng dán cuốn lấy tay chân của người đàn ông, dán lại luôn cái miệng. Tiếp đó tìm ra một sợi dây thừng trói hắn ta thành cái bánh trưng.
Vì phòng ngừa cô bị mùi thơm của đối phương ảnh hưởng, Phù An An còn cố ý dùng mặt nạ phòng độc che lại miệng và mũi, phía trên còn xịt rất nhiều nước hoa.
Bây giờ mỗi một cái hít thở, đủ loại pheromone hòa cùng mùi nước hoa nồng nặc cùng nhau xông vào khoang mũi, khiến cô phát hoảng. Nhưng nó cũng chứng minh một điều - nước hoa không thể che lấp được mùi hương đang tỏa ra của con người.
Phù An An ngồi xa hơn một chút sau đó tháo mặt nạ ra. Ngửi được mùi thơm của đối phương tương tự như chanh, mặc dù cũng có tác dụng dụ hoặc, nhưng cũng không đủ để mê hoặc cô mất đi lý trí. Có vẻ như mức độ ảnh hưởng của những pheromone này không giống nhau, không phải tất cả chúng đều mạnh mẽ như của Phó Ý Chí.
Phù An An thả lỏng một chút, ngồi trước mặt hắn ta quan sát cẩn thận. Đồng tử của hắn ta rất đỏ giống như đầy máu, nhìn thẳng vào Phù An An, giống như ánh mắt của dã thú.
Phù An An cầm một cây bút hướng tới gần trước mặt hắn ta sau đó lắc qua lắc lại. Người đàn ông toàn thân bị trói, thậm chí không thể cúi người một cách tự nhiên, nhưng cơ thể hắn ta vẫn toàn lực nghiêng về phía trước vì bị Phù An An đến gần, tiếng thở gấp gáp nặng nề đến ghê tởm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play