Khát khao bị kìm nén trước đó ngay lập tức đều được lấp đầy. Thoải mái đến mức khiến cho người ta phát ra một tiếng than thở.
Lúc này cô đã rất buồn ngủ, còn bị mùi thơm nồng nặc mê hoặc, căn bản không ý thức được mình đang làm gì. Đưa tay ra ôm cái người như khối hương liệu này thật chặt không muốn cho nó chạy mất. Nếu như có thể, cô nguyện ý chết chìm ở bên trong mùi thơm này!
Chỉ trong nháy mắt Phó Ý Chi đã mở mắt ra, nhìn thấy Phù An An đang ở trong ở chăn của anh giống như con bạch tuộc quấn vào trên người anh, môi mỏng khẽ nhúc nhích, thanh âm lạnh lùng có chút khàn khàn: “Phù An An.”
Phù An An bị mùi thơm đầu độc đến không hề hay biết mà cọ cọ, đem cả khuôn mặt đều chôn ở trong ngực của anh.
Thật thơm a! Người bị đầu độc đâu chỉ có một mình Phù An An. Phó Ý Chi đưa tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh nhặt một sợi tóc, đầu ngón tay miết lên làn da mỏng manh sau gáy của Phù An An, đôi đồng tử đen kịt đột nhiên đỏ tươi.
Nhưng sự thay đổi chỉ kéo dài ba giây. Phó Ý Chi nắm lấy cổ áo phía sau bộ đồ ngủ của Phù An An, kéo người đó ra khỏi cơ thể anh và nói với giọng điệu mạnh mẽ hơn, “Phù An An, đứng dậy.”
Động tĩnh lớn như vậy làm cho Phù An An cũng tỉnh ngủ. Ngồi trên chăn, cô sửng sốt một lúc mới bàng hoàng phát hiện ra mình đang ở đâu. Đứng dậy định chạy, nhưng trên đường vấp phải chăn nên đã lăn ra khỏi giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT