Ngay lập tức, trái tim của mọi người đều dâng lên tới cổ họng. Âm thanh hàm răng đánh vào nhau lập cập của Tống giám đốc càng vang lên lớn hơn. Nhận thấy sự kỳ lạ của bọn họ, tất cả “người” trong đại sảnh tầng sáu đều quay về phía họ.
Cho đến khi có người nói: “Bởi vì hôm nay kiểu tóc của ngươi rất đẹp đó.” Nghe vậy lòng của mọi người đều muốn nổ tung, ai mẹ nó to gan như vậy, ngay cả quái vật đều dám đùa giỡn? Làm cho mọi người kinh ngạc chính là người phụ nữ váy đen như mang theo tính người sửng sốt một chút, cánh tay cứng ngắc sờ lên tóc mình, “có thật không?”
“Thật sự.” Phù An An gật gật đầu. Mái tóc dài khô lưa thưa rủ xuống bên tai, nhưng nhìn hình dạng gợn sóng lớn cùng chiếc kẹp tóc sắp rơi bên cạnh, không khó nhìn ra hình dáng thanh tú ban đầu.
“Cô uốn tóc xoăn rong biển phải không? Độ dài tóc này là vừa phải.” Nữ tử váy đen lộ ra nụ cười cứng ngắc, xoay người trở lại trong đại sảnh, nguy cơ tạm thời được giải trừ. Hàng chục người thở phào nhẹ nhõm và nhanh chóng rời khỏi tầng này.
Trong hành lang, tất cả mọi người đều chen chút chung một chỗ. Lần này bọn họ không có lập tức đi lên, giữa chừng Ngô Hâm lại nhắc nhở một lần nữa, “Đừng làm chuyện gì thu hút sự chú ý của thực vật, trên lầu tình huống vẫn giống như vậy, đừng để xảy ra chuyện như vừa rồi.” Vừa nói, Ngô Hâm vừa liếc nhìn Phù An An trong đám người, “Phản ứng của cô bé rất tốt.”
Phù An An ngại ngùng nở nụ cười, gắt gao níu lấy góc áo của Phó Ý Chi, không nói lời nào. Cô gái nhút nhát và sống nội tâm diễn xuất đến sống động, như thể đó chỉ là một khoảnh khắc thông minh.
Ngô Hâm thu hồi ánh mắt dò xét “Được rồi, chúng ta đi lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT