Trong bếp, một người phụ nữ mập mạp bê một nồi thịt gà to tướng ra. Nhìn Phù An An, bà ấy khẽ mỉm cười. “An An đến rồi, đi rửa tay chuẩn bị cùng Tiểu Quyên ăn cơm.” Trong trí nhớ của bà ấy, Phù An An là hàng xóm ở tiểu khu bên cạnh, là bạn học của tiểu Quyên, là bạn tốt, thường xuyên đến nhà ăn chực cơm. Thái độ bà ấy đối với cô rất là quen thuộc cùng từ ái.
Phù An An không có thiết lập giống như NPC nhưng cô thắng ở chổ da mặt đủ dày. “Được, a di.” Nói xong rất tự giác đi theo sau lưng Miêu Tiểu Quyên đến phòng rửa mặt. Học cô ấy đưa tay lấy xà bông đặt ở trên bồn rửa tay nhưng mà duỗi tay lần mò hộp xà bông trống trơn, đồ vật phía trên đã không cánh mà bay.
“Hả?” Phù An An sững sờ.
“Làm sao vậy?” Miêu Tiểu Quyên thò đầu ra ngoài hỏi.
“Xà bông đâu mất rồi.” Phù An An nói.
“Có thể là bị rơi xuống bồn hoa dưới lầu rồi.” Miêu Tiểu Quyên ghé vào cạnh cửa sổ nhìn một chút về hướng dưới lầu, “không có chuyện gì, ở đây còn có một cái mới.” Vừa nói, cô ấy vừa lấy ra một cái khác.
Phù An An liếc mắt nhìn dây thường xuân sinh trưởng ngoài cửa sổ, xanh biếc lại tươi tốt...…
Buổi trưa canh gà rất thơm. Hầm một nồi lớn, ba người ăn không hết. A di nhiệt tình yêu cầu cô mang thêm một ít về nhà, nhưng Phù An An nhất quyết từ chối. Thời tiết kỳ quái như vậy, canh gà căn bản không thể để lâu được, lấy về có thể bị hư rồi, còn không bằng làm a di để vào trong tủ lạnh.
Trước khi đi, Phù An An đứng ở cửa, một lần nữa dặn dò bọn họ mua một ít thức ăn yếm khí cùng nước khoáng để tồn trữ nhiều một chút. Đây hẳn là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng cô đến nhà Miêu Hiểu Quyên. Mặc dù họ chỉ là NPC, nhưng Phù An An thực sự hy vọng rằng họ có thể sống lâu hơn một chút trong trò chơi này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT